Chắc hẳn chúng ta ai cũng đã từng có một lúc nào đó chỉ cần nhìn thấy một người nào đó là chúng ta sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn, yêu đời hơn và "thích" đi học hơn, khoảnh khắc ấy... đúng rồi là yêu đơn phương thuở thời học sinh!
Đến tận bây giờ khi trải qua biết bao nhiêu mối tình rồi thì quả thật là cảm giác chẳng giống như lúc mình thích bạn nữ kia, mặc dù lúc ấy tâm hồn mình rất chi là ngây dại nhưng không hiểu sao mình lại muốn được tận hưởng phút giây được ngắm nhìn bạn nữ ấy qua từng tiết học một lần nữa!
Nhưng không, thời gian vốn dĩ chẳng bao giờ chiều chuộng một ai cả, dù có mong ước bao lần đi nữa thì mình cũng không thể nào quay lại được những lúc ấy. Thực tại, cả mình và bạn nữ ấy cũng đã lớn rồi, có gặp lại mình cũng không còn cảm thấy thích nữa.
Có lẽ chỉ vào đúng thời điểm đấy, ngôi trường ấy, lớp học ấy, khi cả hai cùng nhau học những bài Văn, giải những bài Toán, làm những bài thuyết trình dài lê thê về Lịch Sử thì mình mới cảm nắng người con gái ấy. Phải chăng đó chính là một dấu ấn của thời học sinh? Yêu đơn phương một người nào đó, nhưng vì ham chơi, nhút nhát, hời hợt và lẳng lặng mất đi...
- Tiêu Vũ -