Ai cũng có một thời khắc mà hễ cứ nhắc lại là muốn quay về. Đó có thể là một kỉ niệm vui cũng có thể là một kỉ niệm buồn, chung quy lại thì đều là những vệt màu trong quyển nhật kí hành trình cuộc đời của mỗi người.
...
Nhưng mấy ai có thể lật lại cuốn nhật kí đó, mấy ai lại hoài niệm về những điều xưa cũ, bây giờ mọi người đều hời hợt quá, mở mắt dậy là quên hết chuyện của ngày hôm qua.
"Cuộc sống nhộn nhịp không cho phép chúng ta ngồi thẫn thờ, ngẩn ngơ và mơ mộng về một điều gì đó để rồi bị bỏ lại, thế nên đừng nghĩ đến việc nhớ về ngày xưa."
Có thật là như vậy không?
...
Sẽ có một số dịp, tôi lại ngồi chiêm nghiệm lại những gì mình đã làm trong năm (việc trọng đại thôi) và cố gắng nhớ những việc mà mình đã dự định từ những năm trước đó (hoặc rất lâu rồi) mà chưa thực hiện được, rồi lại nuối tiếc, lại đấm... vào gối và tự trách bản thân.
Rồi tôi lại đắm chìm vào những khoảnh khắc đẹp đẽ trong quá khứ, cười tủm tỉm... rồi lại đến những sự kiện không mấy vui vẻ, nhưng vẫn cười vì đã qua rồi.
Rồi tôi lại nhớ đến một vài người bạn cũ (ít gặp), có người thì vẫn còn giữ liên lạc, thế là vội vào nhắn hỏi thăm vài câu. Có người thì không còn liên lạc cũng năm năm, cũng mười năm (có lẻ nữa), rồi cố tìm cách liên lạc, tìm được thì cũng vội vào nhắn hỏi thăm vài câu, không được thì dịp khác nhớ đến lại tìm, nếu tìm được thì... như trên, thế thôi.
- Tiêu Vũ -