Khắp nơi trên phố phường,
Người đến từ tứ phương...
Nhưng ta chỉ để ý,
Người mà ta rất thương.
Người cười tựa nắng sớm,
Tóc người tỏa mùi thơm,
Người làm ta xao xuyến,
Mong cùng người sớm hôm.
Bao ngày ta nhung nhớ,
Bày tỏ lòng bằng thơ.
Người vờ như chẳng biết,
Cùng vẻ mặt thờ ơ.
Xuân đi rồi lại đến,
Hạ về đường vắng tênh,
Thu buồn không nổi gió,
Đông mình ta chênh vênh.
Lòng ta... sao cứ thế?
Đơn phương người say mê!?
Người vẫn không màng tới,
Khiến lòng ta tái tê.
Khắp nơi trên phố phường,
Người đến từ tứ phương...
Nhưng ta lại để ý,
Người làm ta tổn thương!